Ngôn
ngữ mà cũng có năng lượng ư? Xin thưa, đúng là như vậy! Chỉ có điều do
chúng ta mãi nhìn về các nguồn năng lượng ngoại thân mà không thấy được
nguồn năng lượng tự thân của mình.
Thực sự, đây là một điều vô cùng quen thuộc. Bạn có để ý rằng khi nhận được một lời nói dịu dàng thì chúng ta cảm thấy dễ chịu, và ngược lại? Đó chính là tác động của nguồn năng lượng từ ngôn ngữ.
Chúng ta nên biết rằng bản
chất của ngôn ngữ (điều lưu ý quan trọng là luôn cả những ngôn ngữ
“không lời”, tức suy nghĩ không phát ra thành tiếng) chính là những “xung động”, những “trường”
nên có khả năng tạo ra “lực”. Do là xung động nên chúng cũng di chuyển
theo dạng sóng với những bước sóng khác nhau mà các thiết bị khoa học đã
ghi nhận được. Chính nhờ áp dụng điều này mà chúng ta có được các thiết
bị đo điện não, điện tim, phát hiện nói dối...
Trong cuộc sống hằng ngày, những lời cảm ơn, động viên an ủi, khuyến
khích sẻ chia và ngược lại, những lời hằn học, nguyền rủa... không chỉ gây hiệu ứng tâm lý đơn thuần mà còn tạo ra xung lực tác động vật lý đến
cơ thể. Tại phương Đông, những tiếng như “Aum” trong yoga Ấn Độ hay
tiếng thét “Kiai” trong võ đạo Nhật Bản chính là những xung lực gây tác
động đến cơ thể. Chỉ có chút khác biệt là tiếng “Aum” gây ảnh hưởng đến
nội thân nhằm đạt được an tĩnh, còn tiếng thét “Kiai” gây xung lực ra
ngoại thân nhằm áp đảo đối phương. Do vậy, trong trường hợp tập thể như
đám đông biểu tình, lễ hội, nếu có sự cộng hưởng ngôn ngữ thì năng lượng
phát ra sẽ rất mạnh.
Những công trình nghiên cứu của các nhà khoa học từ nhiều năm trước đã cho thấy cơ thể chúng ta không chỉ có cấu trúc bằng phân tử mà còn bằng cả năng lượng.
Cụ thể như công trình của nhà khoa học Nga Kirlian năm 1939 đã chụp
được ảnh trường năng lượng sinh học của con người. Các trường năng lượng
này hiển lộ quanh cơ thể với các màu sắc tươi nhuận hoặc xám xỉn cùng
độ sáng tối khác nhau tuỳ theo tình trạng sức khoẻ, tư duy tích cực và
tính đạo đức của mỗi con người. Nơi những người có sức khoẻ và đạo đức
tốt, trường này có khi hiện hữu trong không gian đến cả 15 phút.
Trở lại vấn đề năng lượng của ngôn ngữ. Trong một tác phẩm nói về sự
minh triết trong cuộc sống, tác giả Darshani Deane đã kể lại mẩu chuyện
thương tâm về một đứa bé 3 tháng tuổi. Sau một cuộc cãi vã kịch liệt với
những lời lẽ vô cùng cay độc, người chồng đóng sầm cửa bỏ đi. Người vợ
trẻ còn lại một mình, chưa nguôi tức giận, nguyền rủa thêm một hồi nữa
rồi bồng con lên cho bú. Chỉ vài phút sau khi bú xong, đứa bé bỗng xám
ngắt, lên cơn co giật rồi chết. Bạn có biết khám nghiệm hội chẩn sau đó
cho kết quả ra sao không? Nhiễm độc!
Thì ra, năng lượng xấu từ những lời cay độc của người chồng cũng như của
chính người vợ đã làm cho cơ thể tiết ra độc tố gây nhiễm độc máu và
chuyển qua sữa. Do có sức khoẻ nên người mẹ chịu đựng được, nhưng đứa bé
mới 3 tháng tuổi thì không. Vậy là chính hai vợ chồng đã làm chết con
mình.
Ngược lại là trường hợp của GS Shinichiro Terayama, nguyên giám đốc Hội Y
học nhất thể Nhật Bản (Japan Holistic Medical Society). Bị ung thư
thận, ông đã học hỏi để chữa trị bằng liệu pháp nói lời cảm ơn. Hằng
ngày thức dậy ông đều lên sân thượng đón chào mặt trời mọc, cảm ơn thiên
nhiên đã ban tặng cho mình cuộc sống và đặc biệt hướng hết tâm thức nói
lời cảm ơn đối với khu vực ung thư trên cơ thể. Sau đó, ông hồi phục
dần cho đến khi các bác sĩ xét nghiệm sửng sốt xác nhận chứng ung thư đã
biến mất.
Vật chất cũng chuyển mình
Điều kỳ diệu không kém là năng lượng của ngôn ngữ và tư duy còn tác động đến cả vật chất.
Trong một thí nghiệm gây nhiều sửng sốt được đăng trong quyển The
secret life of water (Pocket Books, 2004), GS Masaru Emoto cho biết rằng
nếu chúng ta tập trung tư tưởng hướng về những ly nước trước khi chúng
đông lạnh, thì khi đông lạnh chúng sẽ tạo ra những cấu trúc tinh thể đẹp
hay xấu tuỳ thuộc vào tư tưởng chúng ta lúc đó tích cực hay tiêu cực.
Giáo sư còn cho biết rằng chúng ta cũng có thể dùng những lời cầu nguyện
tốt đẹp, âm nhạc và thậm chí cả viết những lời trên giấy dán lên ly
nước cũng sẽ cho được kết quả tương tự.
Nhưng độc đáo hơn cả là một thí nghiệm khác của GS Emoto trên những hạt
cơm, được đựng trong 3 chiếc chén như nhau. Emoto đã tập trung hết tư
tưởng và nói với chén cơm thứ nhất “Cảm ơn bạn”, với chén thứ hai “Đồ
ngu” và không nói gì với chén thứ ba. Ba ngày sau, kết quả: chén thứ
nhất lên men nhưng có mùi thơm dễ chịu; chén thứ hai thì cơm bị mốc đen
và có mùi thiu khó chịu; còn chén thứ ba cơm bị mốc xám và có mùi chua.
Chưa dừng lại thí nghiệm ở đây, sau đó Emoto đem cả 3 chén cơm đến một
lớp ở trường tiểu học, nhờ các em học sinh lần lượt tập trung ý chí nhìn
vào từng chén cơm và nói lời “Cảm ơn”. Kết quả bất ngờ: không lâu sau
đó, cả ba chén cơm đều chuyển thành mùi dễ chịu, kể cả chén cơm thiu mốc
đen do bị nói là “Đồ ngu”!
Tương tự, GS Emoto cũng thí nghiệm đối với thực vật, cụ thể là cây hướng
dương. Ngay trước lúc gieo hạt, ông phân hạt giống thành hai túi. Một
túi có nói và viết hai chữ “Cảm ơn”, còn túi kia là hai chữ “Đồ ngu”.
Trong giai đoạn hạt nảy mầm và thành cây cũng vậy, hằng ngày khi chăm
sóc, mỗi nhóm đều được ông tiếp tục nói lời “Cảm ơn” hoặc “Đồ ngu” tương
ứng. Kết quả: nhóm được nói lời “Cảm ơn” cành lá phát triển xanh tốt,
còn nhóm “Đồ ngu”thì cành lá quăn queo thưa thớt.
Đúc kết từ những thành quả này GS kết luận rằng từ một con người khoẻ
mạnh cho đến cả những tế bào đã bị hư hoại cũng có thể được chuyển biến
tốt hoặc hồi sinh nếu được chúng ta lưu tâm chăm sóc bằng những tình cảm
chân thành, lời lẽ dịu dàng và lòng cảm ơn chân tình. Sẽ tốt đẹp biết
mấy cho con người và cuộc sống một khi chúng ta biết nói lên những lời
như vậy!